chuāng
摐 chuāng ㄔㄨㄤˉ
摐 chuāng
〈动词〉
用棒撞击物体 [strike]。如:摐壁
? ㄔㄨㄤ chuāng
撞击。清·王念孙《广雅疏证·卷五上·释言》:「?,撞也。」《文选·司马相如·子虚赋》:「?金鼓,吹鸣籁。」
máo
xiá
cháng
tā
zī
zhá
bēng
yí
chóu
chē
biāo
tíng
yì
shī
huáng
wǔ
qǐ
shē
sōng
cuì
xǔ
zāi
chuò
yòu
lào
chù
zhuó
hé
tè
huái
tuán
yuè
cè
hōng
kǎi