huáng
偟 huáng ㄏㄨㄤˊ
偟 huáng
〈形容词〉
(1) 暇;空闲 [leisure]。如:偟暇(空闲)
(2) 通“遑”。急迫 [pressed]
恬静湛泊,匪偟偟时荣。——《隶释》
(3) 通“惶”。恐惧;不安 [fearful]。如:偟偟(恐惧不安的样子);偟遽(恐惧不安的样子)
偟 ㄏㄨㄤˊ huáng
〈名词〉
闲暇。《尔雅·释言》:「偟,暇也。」宋·邢昺·疏:「谓闲暇。」
zhuō
bó
nuò
jùn
róng
gōu
qī
duò
míng
qīn
duō
wáng
dài
zǔ
lù
máng
zhì
jiān
yī
ěr
kuài
zī
sī
hòu
lǚ
dǎng
dàn
rén
tuán
dū
qìng
yì