ráng
儴 ráng ㄖㄤˊ
◎ 因循,沿袭。
儴 ráng
〈动词〉
(1) 因循,沿袭 [follow]
儴、仍,因也。——《尔雅 ·释诂》。注:“皆谓因缘。”
(2) 同“攘”。趁其来而窃取 [steal]
儴,樊孙如羊反,引《论语》“其父攘羊”释之,作攘,注云:“因来而盗曰攘。”——《尔雅·释诂·儴·释文》
儴 ㄖㄤˊ ráng
依循、沿袭。汉·陆贾《新语·至德》:「儴道者众归之,恃刑者民畏之。」
xiè
mì
láo
jūn
zhòng
jiàn
duǐ
yún
chán
jiǎng
xiān
què
gāng
cēn
fǔ
fū
mán
mò
zhēn
cǎi
shà
zhēng
páng
hāo
lái
hé
rě
kù
xū
sǎn
kuì
wéi
guān
kun
shèn
mián