léi
礌 léi ㄌㄟˊ
◎ 古代守城用的石头,从城上推下打击攻城的人:滚木礌石。
礌
礧、擂 léi
〈动词〉
(1) 将某物(如石头)从上处滚下来以打击敌人 [roll]
礌石相击。——《汉书·司马相如传上》。师古曰:“礌石,转石也。”
擂石车。——《新唐书·李光弼传》
礧,推石自高而下也。——《埤苍》
(2) 通“擂”。撞击 [ram;strike]
骇崩浪而相礧。——《文选·江赋》
礌 ㄌㄟˋ lèi
参见「礌石 」条。
yì
gǔ
xū
qiāo
jiàn
kàn
qī
sǔn
zhá
tǎn
mán
zān
bó
tāo
chēng
yào
bì
zhuó
biān
xiè
yú
fén
cì
quán
yán
niǎn
pǒu
tián
bā
lǐng
jiǎn
xiá
chào
nì
shì