jǐng
璟 jǐng ㄐㄧㄥˇ
◎ 玉的光彩。
璟 jǐng
〈形容词〉
玉的光彩 [lustre of jade]
璟,玉光彩。出《埤苍》。——《广韵》
璟 ㄐㄧㄥˇ jǐng
〈名词〉
玉的光彩。《广韵·上声·梗韵》:「璟,玉光彩。」
wēn
xián
jí
zhuàng
sā
chǎn
hén
kòu
xiū
jiàn
chōng
jì
jiǎng
qiān
kè
yàn
dé
bǎng
pǐ
xiàn
kūn
yǔ
pāo
chù
jìng
shē
shū
fó
bà
xìn
xù
dōng
tā
fá