tán
憛 tán ㄊㄢˊ
◎ 〔憛悇(tú )〕a.贪爱,如“则虽王公大人有严志颉颃之行者,无不憛憛痒心而悦其色矣。”b.忧愁的样子。
qíng
mán
hēi
tì
jiǎo
ǎn
xíng
jìn
lǚ
jiào
wū
péng
xiàng
hūn
mǐn
yì
jiàn
mào
zhú
bào
jié
líng
fú
dòng
fàn
chǐ
wǎn
suō
gēn
jiān
shēn
dài
xí
cōng