fán
墦 fán ㄈㄢˊ
◎ 坟墓。
墦 fán
〈名词〉
(1) 坟墓 [grave]
卒之东郭墦间之祭者,乞其余。——《孟子·离娄下》
(2) 又如:墦肉(墓前祭肉)
墦 ㄈㄢˊ fán
坟墓。《孟子·离娄下》:「卒之东郭墦间之祭者,乞其余。」明·孙仁孺《东郭记·第二二出》:「家僮,可把礼物摆下,早出了东郭,到此墦间也。」
duò
cāo
kāng
yǔ
yǎ
sūn
fěi
tāo
zhàn
jùn
shèng
lián
yuán
yǐn
zhēn
jiǎn
bǎi
sōu
huáng
wū
bàn
nuò
suī
tóng
chóu
sāi
hán
qí
jiā
zhǎn
yīng
duì
lù
qiú
móu