zūn
嶟 zūn ㄗㄨㄣˉ
嶟 zūn
〈形容词〉
(1) 形容山石高峻尖锐 [high and steep]
嶟,山貌。——《玉篇》
嶟,山高貌。——《集韵》
(2) 又如:嶟沓(山石尖锐重叠);嶟嶟(高峻陡峭)
嶟 ㄗㄨㄣ zūn
山势高峻、陡峭。《集韵·平声·魂韵》:「嶟,山高貌。」
bān
zān
juān
hǎi
lǎn
guǒ
mù
sī
xiǎo
xù
lián
róu
qiú
jìn
chuǎng
jīng
ér
wén
cái
fēi
pò
jiān
chán
dǎi
kuí
wéi
èr
duò
dōng
qiā
mián
zhēng
cī
chóu
wū
pú