sài
僿 sài ㄙㄞˋ
僿 sài
〈形容词〉
(1) 缺乏诚意,不诚恳 [unkind]
故救僿莫若以忠。——《史记·高祖本纪赞》
(2) 又如:僿野(鄙野);僿陋(鄙陋)
僿 ㄕˋ shì
〈名词〉
无义气、没有诚意。《集韵·去声·代韵》:「僿,无悃诚也。」《史记·卷八·高祖本纪》:「救僿莫若以忠。」
sù
bīn
kuī
shùn
dǒng
ái
zhěng
shè
piāo
màn
tuǒ
shǎn
gòng
yǔn
gān
róu
kuàng
nuǎn
tà
jú
xiè
shā
sēn
sōu
jiāo
zhùn
cóng
yuān
kuǐ
pàn
tū
jiù
āi
yāng
táng