jùn
寯 jùn ㄐㄩㄣˋ
寯 jùn
〈形容词〉
(1) 俊杰,才智过人 [talented]
寯,才寯也。——《玉篇》
(2) 同“俊” [handsome]
寯 ㄐㄩㄣˋ jùn
〈名词〉
才能杰出的人。《广韵·去声·稕韵》:「寯,人中最才。」
〈动词〉
聚合。清·王念孙《广雅疏证·卷三下·释诂》:「寯,聚也。」
mián
zhèn
fěi
gāo
rú
dá
bàn
cāng
qiāng
chù
jiū
lè
wěi
pèi
zhù
kù
róu
tū
shāo
chá
chòu
shēn
gài
lú
máo
chāng
xué
wán
zhì
jiù
hēng
fèi
kuāng
jiǎ