shāng
慯 shāng ㄕㄤˉ
◎ 古同“伤”,忧伤;悲痛。
téng
duī
diào
ān
kuǐ
měng
jiǎn
xù
zōng
póu
bǔ
shē
gǔ
lín
quán
mào
qí
chén
shì
sūn
dòng
jiǔ
luàn
zhōu
gù
tuō
guā
dī
yù
qìn
láo
guī
jué
sì
lì
qú