shuǎng
塽 shuǎng ㄕㄨㄤˇ
◎ 高而向阳、干燥的地方。
塽 shuǎng
〈名词〉
指高而明朗的地方。同“爽” [a high and clear place]
塽地高明处。通作爽。——《集韵》
塽 ㄕㄨㄤˇ shuǎng
高朗的地方。《集韵·上声·养韵》:「塽,地高明处。」
shù
lù
yì
bèi
sà
kūn
bì
táng
zhī
zhài
lěi
jǐ
chī
huǎn
zhuó
pái
gāng
gàn
qú
zū
qiú
tuó
jiǎn
ěr
yǒng
huò
lán
tīng
zī
biàn
yú
nà
yáng
zhèng
cháng
xiān