xiāo
嘐 xiāo ㄒㄧㄠ
嘐 xiāo
形
(1) 自满 [self-pleased]
其志嘐嘐然。——《孟子》
(2) 同“哮”。 [roar]
古之人,古之人今人以喘为嘐,盖以其声嘐嘐然,与哮通。——元·戴侗《六书故•人四》
嘐
jiāo
〈象〉
(1) 象声词。多指动物叫声。
晨鸡不余欺,风雨闻嘐嘐。——唐·柳宗元《游朝阳岩遂登西亭二十韵》
嘐 ㄒㄧㄠ xiāo
參見「嘐嘐 」條。
lián
chóu
wū
shí
jié
áo
huáng
kuí
tiǎn
huàn
hú
wǎng
lǎ
shuì
zhù
guān
bèn
bǎi
chāng
fēn
zhì
yǎn
xūn
xiào
nóng
jiǎo
guǐ
páng
luàn
dùn
yǐn
yū
tíng
qū
jīn