yìn
堷 yìn ㄧㄣˋ
◎ 古同“窨”,地室;墓穴。
huì
wéi
què
yú
kān
zōng
yǐ
gāng
nào
chéng
ní
chàng
tòu
lì
dì
gān
gào
mǐ
ǎo
bō
béng
liǔ
tián
fá
chǎn
qí
dǐ
qiū
pu
yáo
shān
gèn
bì