hú
搰 hú ㄏㄨˊ
搰 hú
〈动词〉
(1) 挖,掘 [dig]。如:狐埋狐搰
(2) 扰乱 [disturb]
简百鬼,鬼妄搰人,援以苇索,执以食虎。——梁宗懔《荆楚岁时记》
搰 ㄏㄨˊ hú
挖掘。《国语·吴语》:「狐埋之而狐搰之,是以无成功。」
zì
xiā
gùn
dào
qióng
jì
gǔn
yǎng
gāng
kūn
jiào
duó
lāng
huàn
méi
jiāo
diào
xiàn
ná
xī
téng
mián
yǒu
zī
shèn
yāng
mǐn
zè
áng
pū
rèn
nè
zuǒ
xīn
qín