lǎng
烺 lǎng ㄌㄤˇ
◎ 明朗。
烺 lǎng
〈形容词〉
用同“朗”。明朗 [bright]
烺,明也。与朗通。——《正字通》
烺 ㄌㄤˇ lǎng
明亮、明朗。明·张自烈《正字通·火部》:「烺,明也,与朗通。」唐·柳宗元〈答韦中立论师道书〉:「及长,乃知文者以明道,是固不苟为炳炳烺烺,务采色、夸声音而以为能也。」通「朗」。
shì
pí
bì
zhuō
jué
xī
qián
zhān
tāi
pō
jiā
gān
líng
fēng
zǐ
jiǒng
ruǎn
cǎi
chuī
dì
jù
shí
yì
rǒng
guā
shén
cí
yǐng
tóng
jiāng
hū
quǎn