bà
垻 bà ㄅㄚˋ
垻
垻 bà
〈名词〉
(1) (形聲。从土,貝聲。本義:平川)
(1) 平地 [flatland;plain]
君家水茄白銀色,殊勝垻裏紫彭亨。——黃庭堅《謝楊履道》
又如:垻子(中國西南地區稱平地或平原);坪垻;曬垻
(2) 同“壩” [dam]
垻,障水堰。——《正字通•土部》
pín
liè
féng
tóng
xù
shǐ
yǐ
gēng
wéi
jiá
jì
tā
jù
bǐ
èr
nóng
bǐng
shēng
bāng
shǎn
pèi
kuāng
gōu
xíng
xié
lǎo
piě
sī